
CHỦ TỊCH PSD GROUP: MỘT HƠI MA TÚY ĐẦU ĐỜI, CẢ TUỔI TRẺ GỤC NGÃ DƯỚI LÀN KHÓI TRẮNG
Chỉ vì một lời khích bác, một cái nhìn thách thức và máu liều của tuổi mới lớn, Lê Trung Tuấn đã dấn thân vào cuộc chơi ma túy. Không phải do đói khát hay bị ép buộc, mà chính sự nông nổi và háo thắng đã đẩy anh từ ánh sáng của một chàng trai có tương lai, xuống hố sâu tăm tối nhất cuộc đời.
Lê Trung Tuấn từng là đứa con út “vàng” được bao bọc yêu thương, là cậu bé chăm ngoan, học giỏi, là niềm tự hào của cả dòng họ, ấy vậy mà tất cả sụp đổ khi bước vào những năm tháng tuổi trẻ bồng bột và ngông cuồng.
Những cuộc vui thâu đêm suốt sáng bắt đầu xuất hiện như cơn sóng ngầm nuốt trọn mọi lý trí. Rượu bia, karaoke, gái gú, những nhóm bạn lêu lổng không học hành, không tương lai, tất cả tạo nên một thế giới mới, hào nhoáng nhưng rệu rã. Tuấn bước vào, đắm chìm trong thế giới ấy như một kẻ phiêu lưu bất cần.
Trong một lần lang thang “tối đâu là nhà, ngã đâu là giường”, Tuấn bị nhóm bạn rủ thử hút thuốc phiện. Khi đó, anh không hề biết rằng, đằng sau vẻ ngoài rủ rê vu vơ ấy là cả một âm mưu lớn. Những kẻ đó đã để ý đến anh chàng và biết nhà có của, được bố mẹ yêu chiều. Chúng muốn lôi anh vào “sới nghiện” để dễ bề lợi dụng, sai khiến.
Tuấn khi ấy là cậu trai mới lớn, tự cao, háo thắng, và luôn muốn thể hiện mình không thua kém. Thấy bạn bè “già đời” rủ rê, lại buông lời thách thức, anh chẳng đắn đo gì. “Ngán gì không đi, không đi thì không phải là Tuấn này”- trong đầu anh bật ra ý nghĩ nông nổi ấy khi nhận lời đến nhà trọ tụ tập.
Trong nhóm bạn ăn chơi của anh khi đó có Dũng – một tay chơi có tiếng, con nhà giàu ở Sơn La. Dũng thường về quê xin tiền bố mẹ, mang xuống Hà Nội cả xấp tiền và một cục thuốc phiện đặc quánh để vừa học vừa hút, vừa hút vừa bán kiếm tiền tiêu.
Ảnh minh họa
Đêm hôm đó, trong căn phòng trọ chật chội, tối tăm, ám mùi khói thuốc và ẩm mốc, Dũng châm thuốc rồi đưa cho Tuấn chiếc ống tẩu làm bằng tre tươi. “Sao hèn thế, thử một lần thì có làm sao. Như được lên thiên đàng. Thử sẽ thấy ông Xuân Diệu nói đúng “thà một phút huy hoàng rồi chợt tối/còn hơn buồn le lói suốt trăm năm” – Dũng cười nửa miệng, nói với Tuấn, ánh mắt đầy mưu mô.
Tuấn do dự giây lát. Nhưng máu ham lạ của gã trai phố huyện nổi lên. Anh muốn thử. Không chỉ vì tò mò mà còn để chứng tỏ mình không hèn, không thua kém bạn bè. “Thử một lần thì nghiện sao được”- anh tự trấn an, rồi bặm môi vào ống tẩu.
Chỉ một làn khói đầu tiên lướt qua cổ họng, men lên não, Tuấn đã thấy mọi thứ chao đảo. Cảm giác lửng lơ, lâng lâng, phiêu diêu, tưởng chừng như đang trôi giữa mây trời. Trong cơn phê, hình ảnh một nàng tiên nâu hiện lên vô cùng đẹp đẽ, quyến rũ, ngọt ngào. Nàng cất tiếng gọi mời, đưa Tuấn bước qua cánh cửa huyễn hoặc của ảo giác. Anh đã tưởng đó là thiên đàng.
Nhưng thiên đàng ấy chỉ kéo dài vài tiếng đồng hồ. Để rồi từ sau buổi “thử” định mệnh đó, Tuấn chính thức bị xích chặt vào bóng tối. Một cuộc đời từng sáng rực rỡ như ban mai dần lụi tắt trong khói thuốc. Tuấn đã trao linh hồn mình cho ma túy. Đó không còn là sự thử nghiệm mà là một bản án tử hình lặng lẽ được ký bằng chính sự nông nổi của tuổi trẻ.
Địa chỉ: Tầng KT - Tòa nhà 21T1 - Khu đô thị Hapulico - 83 Vũ Trọng Phụng - Thanh Xuân - Hà Nội.
Email: [email protected] | Facebook: Viện PSD